Sunday, August 2, 2015

Khi người ta yêu….

rhf
Khi người ta yêu người ta có thể liến thoắng nói bất cứ chuyện gì với bất cứ ai, chỉ khác bình thường là những câu chuyện đó nhân vật ẩn sau là người ấy, người liên quan tới những câu chuyện không ai khác là một nửa còn lại, và ngay cả khi kể thì ánh mắt vẻ mặt và cả dáng điệu của người ấy hiện lên rõ ràng trước mắt, cứ thế ta cứ hí hửng, lí lách kể, vui lắm…. Khi người ta yêu, người ta chỉ cần tủm tỉm cười dù mệt tới cỡ nào đi nữa, bởi hình ảnh của một ai đó choán hết cả cái mệt nhọc, thổi bay hết cả khó khăn đi rồi, bởi chỉ cần ta mệt một tí thôi, buồn một tí thôi thì dù có xa tới tận đâu, có bận tới cỡ nào, họ cũng bên ta, chia cho ta nỗi buồn, để ta bình yên gục đầu lên vai họ, nhẹ nhàng mà yên bình lắm… Khi người ta yêu, người ta sẽ vẫn làm việc như thường, chỉ khác là cái điện thoại được họ chú ý hơn, cái đồng hồ sẽ được họ để tâm hơn…Bởi những yêu thương nhẹ nhàng dịu dàng nhất thường đến một cách bất ngờ. Và những người yêu nhau thường mang đến cho nhau nhẹ nhàng như thế…!!! Bởi ai biết được yêu thương như thế nào là đủ, mấy tin nhắn mới đong hết nhớ nhung, bao lâu mới đủ cho một tình yêu mòn mỏi cả sự đợi chờ, hoang hoải cả nỗi nhớ đem theo cả niềm tin… Khi người ta yêu, người ta chỉ cần biết này là nỗi nhớ, bên kia là niềm tin yêu…Dù cho có xa nhau về khoảng cách, thời gian chênh lệch hay đơn giản chỉ là một lí do nào đó họ không ở bên nhau, thì dù như thế trái tim của họ vẫn ở gần nhau, bên nhau và trao yêu thương cho nhau bằng một cách nào đó mà chỉ có hai người, duy nhất hai người hiểu được…

Khi người ta yêu, mọi điều mà người mình yêu có luôn là điều tuyệt vời nhất, đẹp nhất với người còn lại…dù cho đó chỉ là cái nhíu mày, cái mũi tẹt lét, cái trán dô bướng bỉnh hay đơn giản chỉ là một mùi hương nhẹ nhàng thoang thoảng vương cả những giọt lấm tấm mồ hôi….nhưng nhẹ, ấm mà đong đầy nỗi nhớ…chỉ muốn gục đầu vào vai áo để đón yêu thương, để được nũng nịu, để được ấm áp và để cảm nhận được rằng, ai đó yêu mình rất nhiều… Khi người ta yêu, người ta giận nhau một cách khó chịu, người ta không thèm nói ra đâu nhưng mọi cử chỉ, mọi ánh mắt, mọi lời nói đều tỏ ra cái giận dỗi vu vơ đó. Chỉ cần một câu hỏi, một chút ủi an, một tí quan tâm là mọi ấm ức sẽ lại tuôn ra theo dòng nước mắt. Biết không? Chỉ vì người ta yêu đấy… Khi người ta yêu, dù chỉ một chút heo may thôi cũng bồi hồi lo lắng cho nửa kia còn lại, lại còn sợ cả những chớm lạnh đầu mùa khiến da người ta cũng theo thế mà nứt nẻ…Còn những chiều lồng lộng gió co ro trong chăn chỉ sợ người kia đi làm về bị cảm lạnh….Yêu là thế đó, chẳng nói ra đâu, nhưng lo lắm, bồn chồn không yên. Giá mà chắn được gió, che bớt lạnh cũng chịu cho nửa kia bớt được phần nào… Khi người ta yêu, người ta sẽ sợ một ngày mất nửa kia biết nhường nào, sợ rồi có đủ kiên nhẫn mà yêu thương hay chỉ như chớm nắng, vương qua, hằn lại, le lói sáng và tắt bặt như một ngày thiếu mặt trời….Và rồi chỉ cần một cái ôm thật nhẹ, một nụ cười thật ấm, một tin nhắn mà thôi, bao lo toan, bao nỗi niềm lại tan theo mây gió….Bởi vì khi yêu, ai ai cũng lo lắng, cũng bồn chồn….Tin tình yêu là thật, nhưng sợ nó mong manh, sợ nó dễ tuột quá…Lại là vì yêu… Khi người ta yêu, người ta nhớ lắm ánh mắt, nhớ lắm dáng đi, nhớ cả những cái nhíu mày hay chép miệng. Chỉ là vô tình nó in sâu, vô tình nó lưu lại…Những thói quen của ai đó cũng bắt đầu bị lưu lại theo một trật tự nào đó khó định hình…Bởi, đó là từ một người….Người mà ta yêu…

Khi người ta yêu, dễ khóc và dễ tủi thân lắm, chỉ vì nửa kia buồn, chỉ sợ khiến nửa kia vất vả, chỉ lo nửa kia gặp chuyện gì bất trắc…Chỉ tại một câu nói, một hành động nào đó thôi…Cũng lại suy nghĩ khiến mất ngủ cả đêm trằn trọc không yên…Ấy à! bên kia ấy có thế không … Khi người ta yêu, đơn giản lắm chỉ cần nắm tay thật chặt lúc buồn, một bờ vai thật vững khi đau, một cái ôm thật ấm khi bơ vơ….Và một ánh mắt khích lệ khi tất cả mọi người đều quay lưng lại…Chỉ cần một nụ cười thôi, tất cả mệt nhọc tan biến hết rồi… Và em biết, hình như em đang yêu… Vì có yêu, em mới như thế… Vì em biết mình đang yêu nên mình hạnh phúc, mình đang yêu nên tất cả đều cần trân trọng, mình đang yêu nên em cần nâng niu hết thảy, vì đang yêu nên những phút được bên anh là những giờ đáng trân trọng, những lúc chờ anh là cả một niềm hạnh phúc… Bởi vì, em đang yêu….

No comments :

Post a Comment

Hiện tượng “Dưa leo”


Mà các bạn cũng biết ở Việt Nam muốn nắm quyền hành cao thì phải là đảng viên, mà đảng viên theo chỉ thị 15 thì công an không đụng vô được. Nó giống như Thượng phương bảo kiếm của Bao Công đó các bạn! Vậy thì sao? Các bạn kết luận cho bản thân nhé.

Ảnh nghệ thuật : "Đường cong hoa sen”

Giữa sen và cơ thể xuân thì của thiếu nữ Việt có một điểm chung dễ nhận thấy, đó là những đường cong mềm mại, gợi cảm… Có thể cảm nhận rõ nét điều này qua những tác phẩm do họa sĩ / nhiếp ảnh gia Dương Quốc Định thực hiện: